Đám giỗ ông nội năm nay được tổ chức to hơn mọi năm. Gia đình trưởng họ – tức vợ chồng ông bà Hòa – chuẩn bị từ sớm, sắm sửa đủ đầy, mời cả họ xa gần. Trong bếp, các chị em dâu vẫn xúm xít như thường lệ, ai vào bếp thì biết: Linh – con dâu trưởng – là người xắn tay làm từ đầu đến cuối.
Dù là dâu trưởng, Linh vẫn luôn ngồi mâm dưới, đúng lễ đúng nghĩa, chưa bao giờ vượt rào hay tỏ vẻ.
Thế nhưng hôm đó, khi bữa cơm vừa bắt đầu, chồng cô – anh Quân – vỗ nhẹ cạnh bên, ý bảo cô lên mâm trên ngồi cùng, vì bàn còn chỗ. Linh lúng túng đứng dậy. Vừa xếp bát đũa định ngồi, thì…
Chát! – Một cái tát đanh gọn như trời giáng.
Mẹ chồng – bà Hòa – giậ;n d/ữ:
– “Biết thân biết phận đi! Dâu con mà đòi ngồi ngang với đàn ông à? Cô trèo lên đầu tôi ngồi rồi còn gì?!”
Cả họ sững người. Không khí bàn tiệc chùng xuống.
Linh đỏ mặt, tay run run ôm má, muốn quay lại mâm dưới. Nhưng đúng lúc đó, ông Hòa – bố chồng cô – đứng bật dậy.
Ông không nói gì, chỉ móc trong túi áo một cuốn sổ tiết kiệm, vỗ “bộp” xuống bàn, lạnh lùng:
– “Muốn biết ai là người có quyền ngồi mâm trên à? Đọc cái tên đứng sổ này đi rồi hãy mở miệng nói lễ nghĩa!”
Mọi người cúi xuống nhìn: sổ tiết kiệm giá trị hơn 1,2 tỷ, tên người đứng sổ không phải ông Hòa, không phải bà Hòa, mà chính là.. Linh – con dâu trưởng.
Cả bàn tiệc chết lặng. Mọi ánh mắt đổ dồn về Linh, cô đứng lặng, tay vẫn ôm má, vừa ngạc nhiên vừa bối rối. Không ai ngờ rằng, người mà mọi người từng coi là “dâu con biết thân biết phận” lại là người nắm quyền kiểm soát tài chính quan trọng trong gia đình.
Ông Hòa nhìn quanh, giọng nghiêm nhưng tràn đầy sự tôn trọng:
– “Linh, con đã làm việc chăm chỉ, tận tụy, và biết lo lắng cho gia đình suốt bao năm. Đây là phần thưởng, đồng thời là minh chứng cho quyền lợi thực sự của con. Ai nói gì cũng không quan trọng.”
Bà Hòa tái mặt, không ngờ mọi việc lại đi theo hướng này, còn các chị em dâu, họ hàng thì vừa kinh ngạc vừa thầm thán phục Linh – người từ tốn, hiền lành, nhưng kiên định và xứng đáng với quyền lợi của mình.
Linh nhẹ nhàng ngồi xuống mâm trên bên chồng, tay nắm tay Quân, ánh mắt đầy ấm áp và tự tin. Không khí bàn tiệc thay đổi hoàn toàn: từ căng thẳng và xôn xao, giờ đây tràn ngập sự kính nể và im lặng tôn trọng.
Câu chuyện trở thành bài học về lòng kiên nhẫn, sự tận tụy và giá trị của một người phụ nữ trong gia đình, khiến mọi người trong họ không thể nào quên.