Không phải tôi bì tị với em chồng đâu, vậy nhưng thấy cái cách phân biệt đối xử của mẹ chồng với cháu nội, cháu ngoại mà nản.
Tôi về đây làm dâu đến giờ được hơn 5 năm đã sinh hai con 1 trai, 1 gái. Giữa tôi với mẹ chồng cũng ít khi xảy ra mâu thuẫn nhưng ghét nhất là kiểu bà phân biệt đối xử với con dâu và cháu ngoại như người dưng nước lã vậy.
Dưới chồng tôi có một đứa em gái nữa. Mẹ anh cưng chiều nó lắm. Hai mẹ con cứ thủ thà thủ thỉ suốt, còn tôi là con dâu chỉ một mình thui thủi.
Lúc cô em chồng cưới, bà tặng con gái 5 cây vàng với cuốn sổ tiết kiệm 300 triệu nữa. Mẹ chồng nhiều tiền gửi ngân hàng lắm. Từ lúc ông mất mình bà quản tất, chẳng thò ra đồng nào cho chúng tôi.
Chồng tôi là con trai nhưng bà không quý bằng con gái. Vì sống chung nên bà bảo:
“Cho chúng mày cái nhà này là tốt lắm rồi, còn đâu tự làm lấy mà ăn. Tiền tiết kiệm của tao để dưỡng già”.

Ảnh minh họa: Nguồn CH7.com
Thế nhưng tôi biết bà dấm dúi cho con gái là chính. Cứ thiếu tiền cô ấy lại về ton hót thế nào bà đi rút luôn, gọi là mượn để che mắt vợ chồng tôi chứ chắc chắn là nó chẳng bao giờ trả lại. Hồi cô ấy mua nhà ra ở riêng, bà cũng rút tiền cho đấy nhưng tôi không rõ là bao nhiêu.
Cô em chồng bị mang thai ngoài dạ con 1 lần nên mãi hai năm sau mới bầu sinh cháu. Đúng thời gian này tôi cũng có bé thứ 2. Mẹ chồng phân biệt đối xử rõ rệt luôn. Bà mua bao nhiêu đồ bổ mang cho con gái, còn dâu thì chẳng hỏi lấy một câu. Lúc nào cô ấy sang nhà chơi là bà dặn:
“Mãi mới có được đứa con thì phải giữ gìn cẩn thận vào, bát đũa để đấy chị dâu dọn. Thích ăn cái gì mẹ mua”.
Tôi nghe thấy chạnh lòng ghê, mình thì chửa vượt mặt vẫn phải cơm nước hầu hạ cả nhà, em chồng được thảnh thơi ngồi ăn hoa quả.
Tôi đẻ đứa đầu chủ yếu là bà ngoại chăm, đến đứa thứ 2 chắc chắn cũng vậy. Em chồng sinh trước 2 tháng, bà sang ở luôn bên đó bế con cho cô ấy. Nhớ hôm đầy tháng cháu ngoại, bà bảo vừa đi rút 50 triệu mừng con gái. Vậy mà đến ngày đầy tháng cháu nội, mẹ chồng mua cho nó được đôi dép lê:
“Đây bà mua tặng đôi dép tập đi nhé, cất vào sau này cho con”.
Tôi nhìn đôi dép của mẹ chồng mà thật sự không hiểu nổi luôn. Cháu thì mới được có 1 tháng, bà mua hẳn đôi dép lê chẳng biết để làm gì, dùng ngay thì không được đành cất xó.
Cứ nghĩ đến hôm đầy tháng con của em chồng, bà rút hẳn 50 triệu mừng cháu ngoại. Còn đến cháu nội thì mua đôi dép lê rẻ rách này, ai mà chẳng chạnh lòng. Bà ở với chúng tôi, sau này già yếu chẳng vợ chồng tôi chăm thì ai? Lúc bà nằm đấy con gái có về hầu được không mà giờ lại phân biệt nặng nhẹ như thế.

Ảnh minh họa: Nguồn CH7.com
Tổng hợp : Webtretho
https://www.webtretho.com/f/me-chong-nang-dau/me-chong-toi-mung-day-thang-chau-ngoai-so-tiet-kiem-50-trieu-chau-noi-duoc-doi-dep-le-15k
Cùng chủ đề
Chồng đưa người tình về nhà và hét vào mặt vợ: “Cô không xứng đáng ở trong biệt thự này”
Chỉ vài phút sau, vợ mang tờ giấy ra, tiểu tam ngất ngay tại chỗ còn cả gia đình đều kinh ngạc khi bên trong đó là…
Tỷ phú giả vờ ngủ để thử con gái cô giúp việc nghèo – Nhưng điều cô bé làm khiến ông ch-ết lặng!
“Người ta giàu có thường mang theo lòng nghi ngờ, kẻ nghèo khó lại ôm trọn sự chân thành.”
Ngay trước khi trút hơi thở cuối cùng, mẹ tôi run rẩy chỉ vào chiếc tủ quần áo, và khi tôi mở nó ra, tôi hiểu vì sao vợ mình mattich suốt 3 năm
Tôi là Hưng, ba mươi bảy tuổi, sống ở một thị trấn nhỏ ở Quảng Nam. Đã ba năm trôi qua kể từ ngày vợ tôi – My – biến mất không để lại một lời nhắn nào. Ba năm đó tôi đi khắp nơi tìm kiếm, đăng tin khắp mạng xã hội, vạ vật ở đồn công an, hỏi từng người quen, nhưng không ai thấy My… như thể cô bốc hơi khỏi thế gian.
Ngày mẹ kế tôi qua đời, bà ta để lại cho con riêng1 căn biệt thự mặt đường và sổ tiết kiệm 10 tỷ, còn tôi ngậm ngùi…
Tôi tên Tú, ba mươi hai tuổi, là con riêng của bố. Mẹ ruột tôi mất từ khi tôi mới 6 tuổi. Một năm sau, bố cưới bà Hạnh. Tôi không ghét bà – nhưng tôi cũng chẳng bao giờ cảm nhận được thứ gọi là tình mẫu tử từ bà. Bà luôn giữ khoảng cách: đúng bổn phận, nhưng lạnh lùng và nghiêm khắc đến sợ.
Trong lúc sửa bếp, bà Tự vô tình phát hiện một hũ đất trong tường suốt 40 năm do người chồng mattich…
Bà Tự sống vậy suốt mấy chục năm. Không tái giá. Không hy vọng quá nhiều, nhưng cũng không tuyệt vọng. Cuộc sống lặng như hạt bụi bám vào tường bếp.
Chồng đuổi về nhà mẹ đẻ chỉ vì mẹ anh nổi giận, bảo “đợi mẹ nguôi giận rồi về”, tôi lặng lẽ bán luôn căn chung cư
Tôi lỡ mua con cá hồi giá hơi cao. Mẹ chồng bảo: – Cô định bòn rút tiền nhà tôi à?