Không phải tôi bì tị với em chồng đâu, vậy nhưng thấy cái cách phân biệt đối xử của mẹ chồng với cháu nội, cháu ngoại mà nản.
Tôi về đây làm dâu đến giờ được hơn 5 năm đã sinh hai con 1 trai, 1 gái. Giữa tôi với mẹ chồng cũng ít khi xảy ra mâu thuẫn nhưng ghét nhất là kiểu bà phân biệt đối xử với con dâu và cháu ngoại như người dưng nước lã vậy.
Dưới chồng tôi có một đứa em gái nữa. Mẹ anh cưng chiều nó lắm. Hai mẹ con cứ thủ thà thủ thỉ suốt, còn tôi là con dâu chỉ một mình thui thủi.
Lúc cô em chồng cưới, bà tặng con gái 5 cây vàng với cuốn sổ tiết kiệm 300 triệu nữa. Mẹ chồng nhiều tiền gửi ngân hàng lắm. Từ lúc ông mất mình bà quản tất, chẳng thò ra đồng nào cho chúng tôi.
Chồng tôi là con trai nhưng bà không quý bằng con gái. Vì sống chung nên bà bảo:
“Cho chúng mày cái nhà này là tốt lắm rồi, còn đâu tự làm lấy mà ăn. Tiền tiết kiệm của tao để dưỡng già”.
Ảnh minh họa: Nguồn CH7.com
Thế nhưng tôi biết bà dấm dúi cho con gái là chính. Cứ thiếu tiền cô ấy lại về ton hót thế nào bà đi rút luôn, gọi là mượn để che mắt vợ chồng tôi chứ chắc chắn là nó chẳng bao giờ trả lại. Hồi cô ấy mua nhà ra ở riêng, bà cũng rút tiền cho đấy nhưng tôi không rõ là bao nhiêu.
Cô em chồng bị mang thai ngoài dạ con 1 lần nên mãi hai năm sau mới bầu sinh cháu. Đúng thời gian này tôi cũng có bé thứ 2. Mẹ chồng phân biệt đối xử rõ rệt luôn. Bà mua bao nhiêu đồ bổ mang cho con gái, còn dâu thì chẳng hỏi lấy một câu. Lúc nào cô ấy sang nhà chơi là bà dặn:
“Mãi mới có được đứa con thì phải giữ gìn cẩn thận vào, bát đũa để đấy chị dâu dọn. Thích ăn cái gì mẹ mua”.
Tôi nghe thấy chạnh lòng ghê, mình thì chửa vượt mặt vẫn phải cơm nước hầu hạ cả nhà, em chồng được thảnh thơi ngồi ăn hoa quả.
Tôi đẻ đứa đầu chủ yếu là bà ngoại chăm, đến đứa thứ 2 chắc chắn cũng vậy. Em chồng sinh trước 2 tháng, bà sang ở luôn bên đó bế con cho cô ấy. Nhớ hôm đầy tháng cháu ngoại, bà bảo vừa đi rút 50 triệu mừng con gái. Vậy mà đến ngày đầy tháng cháu nội, mẹ chồng mua cho nó được đôi dép lê:
“Đây bà mua tặng đôi dép tập đi nhé, cất vào sau này cho con”.
Tôi nhìn đôi dép của mẹ chồng mà thật sự không hiểu nổi luôn. Cháu thì mới được có 1 tháng, bà mua hẳn đôi dép lê chẳng biết để làm gì, dùng ngay thì không được đành cất xó.
Cứ nghĩ đến hôm đầy tháng con của em chồng, bà rút hẳn 50 triệu mừng cháu ngoại. Còn đến cháu nội thì mua đôi dép lê rẻ rách này, ai mà chẳng chạnh lòng. Bà ở với chúng tôi, sau này già yếu chẳng vợ chồng tôi chăm thì ai? Lúc bà nằm đấy con gái có về hầu được không mà giờ lại phân biệt nặng nhẹ như thế.
Ảnh minh họa: Nguồn CH7.com
Tổng hợp : Webtretho
https://www.webtretho.com/f/me-chong-nang-dau/me-chong-toi-mung-day-thang-chau-ngoai-so-tiet-kiem-50-trieu-chau-noi-duoc-doi-dep-le-15k
Cùng chủ đề
Vợ m:ất, mẹ vợ mai mối tôi với em vợ, đến đêm t:ân h:ôn tôi mới biết sự thật
Tuổi thơ của tôi là một chuỗi ngày dài lặng lẽ, mờ nhạt. Tôi không có bố, không có mẹ, không một người thân ruột thịt. Thế giới của tôi khi ấy chỉ xoay quanh những bữa cơm tạm bợ và bốn bức tường đơn điệu của một căn phòng trọ nhỏ. Lớn lên mà không có một bàn tay dẫn dắt, tôi học được cách tự mình đương đầu với tất cả. Sự thiếu thốn tình cảm đã tạo nên một bức tường vô hình quanh trái tim, khiến tôi khép mình và chẳng bao giờ dám tin vào hai chữ “gia đình”.
Bố dượng đ:ốt giấy báo trúng tuyển đại học, tôi h:ận ông 15 năm rồi bật khóc khi thấy thứ ông để lại…
Tôi đậu đại học năm 18 tuổi. Đó là ngày hạnh phúc nhất đời tôi, cũng là ngày định hình nên vết sẹo lớn nhất trong trái tim tôi, một vết sẹo đã theo tôi suốt 15 năm.
Con gái ơi, mẹ làm sao sống nổi đây. Mẹ với bố chạy chữa khắp nơi mới có được con vậy mà giờ đây…
Con gái ơi, mẹ làm sao sống nổi đây. Mẹ với bố chạy khắp nơi mới có được con, ngày xưa còn nhớ rõ, mẹ nằm đếm từng tiếng đồng hồ để nghe con thở trong bụng...
Bố mẹ đ:ẻ từ quê lên chơi, mang theo bao nhiêu rau sạch, gà sạch… Mẹ chồng ch:ê b:ẩn…
Tôi lấy chồng xa, cách nhà ngoại gần 200 cây số. Bố mẹ tôi tuổi đã cao, thương con gái nên ít khi lên thăm, chỉ sợ phiền hà nhà sui. Thế mà lần ấy, nghe tin tôi mới sinh bé đầu lòng, hai ông bà lặn lội xe khách từ quê lên, tay xách nách mang nào gà nào rau, háo hức gặp cháu.
Gia đình nhà chồng không cho con dâu bước vào nhà chính suốt 7 năm vì chử;/a trước, đám giỗ năm nào cô cũng phải ăn dưới bếp, nào ngờ đến năm thứ 8 cả nhà chồng đang ăn thì ai nấy đều mé/o mồm t-ru tr-/éo, cô chạy lên thì bà;/ng hoà;/ng phát hiện ra dưới mâm cỗ toàn là…
Suốt bảy năm trời làm dâu, Hương chưa một lần được bước chân vào nhà chính của gia đình chồng. Lý do? Vì cô lỡ có b;/ầu trước khi cưới. Với họ, đó là một nỗi ô nhục, là điều làm xấu mặt gia phong. Mặc cho chồng cô – Nam – năm lần bảy
Cưới người chồng t;/ật ng;/uyền nhà giàu để trả nợ “cứu” cha, cô bị nhà chồng khi;/nh r;ẻ suốt 7 năm trời, đến ngày anh đứng dậy đi lại, câu nói đầu tiên của anh khiến cả nhà phải c;/hết lặng…
Bảy năm trước, Thảo đứng lặng trong bộ váy cưới, tay siết chặt váy đến run người. Cô là sinh viên năm cuối, đang học dở dang thì gia đình sa cơ, cha cô vì bảo lãnh nợ cho người quen mà bị xiết cả đất lẫn nhà, đứng trước nguy cơ phải vào t;/ù.