Thấy mẹ chồng cứ tội tội nên tôi đón về sống cùng dù trước kia luôn bị bà hắt hủi. Tôi cứ nghĩ thôi dù gì thì đó vẫn là mẹ của chồng mình, bỏ sao được.
Hồi tôi với chồng yêu nhau không được mẹ anh ủng hộ. Chúng tôi quen từ trước nên bà đi nói xấu, đánh tiếng khắp làng trên ngõ dưới là không chấp nhận tôi làm con dâu. Thế nhưng hai đứa chia tay lên xuống cuối cùng vẫn đến với nhau.
Cưới xong bà tuyên bố:
“Sau này của cải chỉ cho hai đứa con gái. Con trai bất hiếu không nghe lời mẹ nên đừng mơ tưởng”.
Thời gian sống chung nhà với mẹ chồng tôi đến khổ sở. Bà tìm đủ lý do để hành con dâu. Nhà có 2 cô con gái thì bà không cho làm gì cả, mọi việc đùn đẩy hết sang tôi. Nhiều lúc bà cố ý thiên vị hai con gái trước mặt để chọc tức.
Hồi đó mẹ chồng bán đất được hơn 2 tỷ, bà thẳng thừng bảo:
“Tao chia cho cái Hân, cái Hảo mỗi đứa một tỷ mở tài khoản tiết kiệm mà lấy lãi”.
Ảnh minh họa: Nguồn Pantip.com
Vợ chồng tôi sờ sờ đấy bà không nhắc gì đến, thậm chí số lẻ cũng cất đi. Tuy chạnh lòng nhưng hai đứa không ý kiến gì hết. Chồng tôi về phòng vẫn động viên vợ:
“Bà chia tiền cho 2 cô rồi thì chắc căn nhà này cũng cho mình thôi”.
Tôi cũng cứ đinh ninh là như vậy nhưng sau đó thì mẹ chồng âm thầm sang tên cho cô út. Mãi lúc vợ chồng cô ấy dọn về ở chúng tôi mới ngã ngửa. Chồng tôi tức quá cãi nhau với mẹ:
“Sao cái gì mẹ cũng chia cho hai đứa kia, thế vợ chồng con ở đâu?”.
“Tụi mày thích đi đâu thì đi, nhà tao cho ai là quyền tao”.
“Sau này mẹ làm sao đừng gọi bọn con đấy”.
Chồng tôi tuyên bố thẳng thừng rồi dẫn vợ con ra thuê trọ. Tôi thì không tham gì của cải của mẹ chồng nhưng thấy bà đối xử tệ quá. Thời gian sau chồng tôi làm ăn được, gặp thời gặp vận nên mua nhà, mua xe, cuộc sống thoải mái hơn rất nhiều.
Lúc này vợ chồng cô út lại sa sút. Chú thì nghiện ngập, cờ bạc đề đóm, tiền ảo rồi thua nợ ngân hàng mấy tỷ phải thế chấp nhà để gán nợ.
Tháng trước mẹ chồng tôi bị ốm một trận, đi viện nhưng 2 cô con gái không ai vào chăm. Tôi với chồng lại lên túc trực đến lúc bà khỏi. Ra viện mẹ chồng bảo:
“Cho mẹ đến ở cùng được không?”.
Chồng tôi vẫn giận chuyện ngày trước nên đáp:
“Sao mẹ không ở với vợ chồng tụi nó”.
“Còn nhà nữa đâu mà ở, ngày nào cũng có người đến siết nợ, sớm muộn gì chúng nó cũng cho mẹ ra đường thôi”.
Thấy mẹ chồng khóc lóc tôi cũng mủi lòng nên đón bà về nhà chăm sóc đàng hoàng tử tế. Thôi thì cũng là bà nội các con mình nên tôi không chấp nhặt. Chỉ mong bà mạnh khoẻ, đừng hành con cháu nữa là may lắm rồi.
Ảnh minh họa: Nguồn Sannook.com
Tổng hợp : Webtretho
https://www.webtretho.com/f/me-chong-nang-dau/me-chong-toi-co-tien-cho-het-2-con-gai-den-cuoi-doi-lai-xach-tui-den-o-nho-con-dau
- Lần nào bị chồng đ- ánh xong vợ cũng lên phòng th:ờ ngồi, tò mò nên chồng lén đi theo thì s- ốc điếng vì cảnh tượng trước mắt
- Vừa hết 3 tháng cữ mẹ chồng đã bắt nấu cơm. Em quẳng luôn mớ rau rồi hai mẹ con bắt xe về ngoại.
- Anh bảo vệ đưa cô gái bị ngất vào phòng cấp c:ứu trong mưa, không ngờ hành động đó khiến cuộc đời anh thay đổi mãi mãi
Cùng chủ đề
Họ hàng, bạn bè, hàng xóm ai gặp cũng nói: “Con nhỏ cần đàn bà chăm, cậu tính đi bước nữa đi.”
Vợ mất khi con tôi chưa đầy hai tuổi. Đám tang qua đi, nhà như bị rút hết âm thanh. Đêm nào cũng vậy, tôi ôm con gái—bé Na—ngủ gà ngủ gật trên chiếc giường cũ, mùi sữa và mùi dầu gió quyện vào nhau.
Đêm tân hôn, vừa mới ra sau nhà thay cái váy ngủ bà giúp việc đã lao vào kéo tôi ra bụi chuối thì thầm “mày có muốn giống con vợ trước không”
Tối hôm ấy, cả làng An Tĩnh rộn ràng tiếng pháo điện mừng đám cưới của Thu Trang – cô gái 26 tuổi, hiền lành, vừa lên xe hoa về nhà Trung, con trai duy nhất của ông bà Phúc – gia đình giàu có nổi tiếng vùng này.
Cả họ nhà trai bỏ về giữa lễ cưới vì phát hiện bố mẹ cô dâu “nhà làm nghề nhặt rác”. Bất ngờ…
Dưới ánh nắng vàng rực của một buổi sáng mùa thu, làng quê nhỏ ven sông rộn ràng hẳn lên bởi đám cưới của Hương và Nam. Hương, cô gái xinh đẹp với nụ cười sáng như ánh trăng rằm, là niềm tự hào của cả làng.
Tối nào bố chồng cũng gọi con dâu góa chồng ra hiên nói chuyện – đến ngày cô tái giá, anh cả nhà chồng mới lật ra sự thật bẽ bàng suốt nhiều năm, không ai có thể ngờ rằng…
Chồng mất trong một t;/ai n/ạn lao động khi mới cưới nhau chưa tròn một năm, Nga – con dâu út trong gia đình ông Bằng – quyết định ở lại nhà chồng, sống cùng bố mẹ và hai anh chồng. Cô sống lặng lẽ, ít nói, siêng năng và lễ phép. Người làng ai
Mẹ chồng ch;/ê con dâu quê mùa, luôn bắt ngồi dưới góc bếp khi ăn cơm, đến ngày bà nằm liệt mới té ng/ửa về gia thế của nhà thông gia, con dâu chỉ để lại một tấm danh thiếp rồi rời đi khiến bà số;/c nặng…
Bà Lựu – một người đàn bà có tiếng “ăn nói chua như giấm” trong xóm – luôn tự hào mình khéo giữ nếp nhà. Khi con trai bà – Hưng – đưa vợ từ quê về cưới, bà đã chẳng ưa ngay từ lần đầu gặp mặt: “Con dâu mà quê mùa, nói tiếng
Đến nhà con gái dọn dẹp, nào ngờ giữa trưa con rể bất ngờ về. Thấy lạ, tôi vội trốn vào tủ quần áo….
Tôi năm nay sáu mươi hai tuổi, về hưu được ba năm. Cuộc sống ở quê yên bình, nhưng lòng tôi chưa bao giờ thật sự an.