Em với Khang yêu nhau 5 năm mới cưới. Trong thời gian 5 năm ấy bọn em sống thử trước 2 năm, mọi thứ đều rất ổn, vui vẻ, hạnh phúc, đặc biệt khoản chăn gối vô cùng hòa hợp.
Đó cũng chính là động lực để em quyết tâm làm vợ anh ấy bởi so về hoàn cảnh 2 đứa rất chênh lệch. Nhà em có điều kiện còn nhà Khang thì không. Bố mẹ em vì thế không thích gả con gái cho anh. Họ bảo:
“Mày được bố mẹ yêu chiều, chăm bẵm sung sướng từ bé. Giờ về làm dâu nhà người ta liệu có chịu được vất vả không. Bố mẹ không chê thằng Khang nghèo song nhìn vào thực tế thì con khó có thể hòa hợp được với gia đình đó”.
Ảnh minh họa: Nguồn Sanook.com
Vậy nhưng bỏ ngoài tai tất cả mọi lời khuyên can của bố mẹ, em nhất quyết cưới. Đúng là về làm dâu nhà anh, dù cố thế nào đi chẳng nữa em cũng không thể hòa hợp được.
Mẹ Khang cổ hủ, sáng nào cũng bắt con dâu dậy sớm nấu đồ ăn cho cả nhà trong khi em thì quen ngủ dậy muộn. Thường thì 7 rưỡi em mới bình minh, vệ sinh cá nhân ngồi trang điểm xong là đi ra ngoài ăn sáng rồi tới công ty. Mẹ anh không đồng ý cho con dâu ăn ngoài như vậy dù rằng em ăn bằng tiền của mình. Bà bảo:
“Nhà này không có thói cơm nhà thừa mà lại ra ngoài ăn bún phở như thế. Kể cả tiền của con đi chăng nữa thì con cũng phải theo nếp nhà chồng. Bố mẹ không thích người ngoài nhìn vào cả nhà ngồi ăn cơm, riêng con dâu chễm chệ ăn phở ngoài quán”.
Quá mệt mỏi với mẹ chồng, em vay tiền mua chung cư để dọn ra ở riêng. Tưởng sống tách biệt rồi em sẽ yên thân với bà nhưng thực tế không phải vậy. Chồng em sợ mẹ, cứ bà động nói gì là vội vàng về chấn chỉnh vợ ngay:
“Mẹ đã nói thế rồi thì em cứ thế làm theo”.
Thậm chí chuyện sinh đẻ của 2 đứa mẹ chồng em cũng can thiệp rất sâu. Bé đầu lòng là gái, mẹ chồng lại muốn có cháu trai nên khi con em còn chưa được 1 tuổi bà đã giục đẻ tiếp. Chồng em hùa theo mẹ, bắt vợ sinh thêm luôn. Em không đồng ý vậy là 2 đứa cãi vã liên tục.
Khi con được 18 tháng, em bị nhỡ dính bầu do chồng cố tình chọc thủng bao cao su. Thời gian đó em đang bận dự án không thể sinh con ngay nên quyết định bỏ thai. Vì chuyện này bọn em cãi nhau to. Không thể chịu được áp lực từ phía nhà chồng, em ly hôn luôn để giải thoát bản thân.
Sau khi ra tòa 2 đứa thống nhất giữ lại nhà chưa bán vội tránh ảnh hưởng tới cuộc sống của con. Bọn em ở chung nhà nhưng ăn riêng mâm, vẫn sáng bố đưa đi học, chiều mẹ đón về. Con bé không hề cảm nhận được sự sứt mẻ từ 2 bố mẹ.
Vợ chồng em chỉ có thể chia mâm, chia bát, chia ví tiền chứ không thể chia giường. Chính xác thì ra tòa bọn em ngủ riêng được khoảng nửa tháng là nhớ hơi nhau, cả 2 đều trằn trọc mất ngủ cả đêm. Không thể kiềm chế được, sang đêm thứ 15 là đôi bên lao vào nhau để giải tỏa nhớ nhung khao khát. Cũng từ hôm ấy, bọn em trở thành người dưng ban ngày, người tình ban đêm.
Em từng nghĩ sẽ dừng lại và tìm cho mình một người đàn ông khác để có thể tách chồng ra khỏi cuộc đời mình nhưng ở cạnh ai cũng không thể đạt được cảm xúc giống bên chồng và em biết Khang cũng như thế. Vậy nên 2 năm nay, em với anh ấy vẫn chung nhà, chung giường nhưng riêng mâm bát.
Không ít bạn bè khuyên chúng em nên hàn gắn lại nhưng em không muốn bởi chỉ thêm 1 chữ “vợ”, em sẽ phải gánh trên vai áp lực nặng nề của từ phía gia đình nhà chồng. Thà rằng cứ chẳng là gì của nhau, cứ lúc cần thì ở cạnh như vậy mình lại nhàn các chị ạ.
Ảnh minh họa: Nguồn Sanook.com
Tổng hợp : Webtretho
https://www.webtretho.com/p/ly-hon-2-nam-nhung-dem-nao-vo-chong-em-cung-chung-giuong-vi-quen-hoi-nhau-thieu-khong-chiu-noi