Mẹ tôi hiền lành lắm, trước bà ngoại có nghề bán bánh cuốn gia truyền nên mẹ cũng theo nghề đó. Cả nhà tôi gần như là trông chờ vào những đồng tiền từ hàng bánh cuốn của mẹ.
Bố tôi làm công chức lương được bao nhiêu ông đãi bạn bè hết. Tính ông cực kì khó chịu, đi làm về là bắt vợ con phục vụ từ chén nước đến cái tăm. Sáng nào ông dậy cũng phải có sẵn ấm nước trà nóng ở trên bàn rồi. Mẹ bán hàng ăn sáng bận là vậy mà vẫn phải đổi món cho bố, không có chuyện sáng nào cũng bưng đĩa bánh cuốn vào thì ông mắng cho sấp mặt.
Sống với nhau từng ấy năm nên mẹ tôi hiểu tính bố, từ cái áo, cái quần, đến đôi giày bố đi làm lúc nào cũng chỉ chu, là lượt.
Mẹ chăm sóc bố đến từng chân tơ kẽ tóc, mỗi lần ông chỉ cần cảm cúm thôi là bà cuống lên đi tìm thuốc còn rót cả cốc nước để sẵn đấy. Có lúc tôi thấy ông chẳng cầm lên mà gọi mẹ:
“Nước với thuốc của tôi đâu”.
Mẹ đang đun nồi cháo dưới bếp vẫn phải tất tả chạy đưa thuốc đưa nước cho bố. Có lần ông bị đau ruột thừa phải vào viện mổ, mẹ túc trực chăm sóc, nâng đỡ từng tí một.
Ảnh minh họa: Nguồn Pantip.com
Hôm bố về nhà vẫn chưa được ăn cơm chỉ húp nước cháo suông thôi nhưng ông ném cả cái bát xuống nền:
“Cháo gì mà nhạt nhẽo, ít cũng phải hầm con chim bồ câu vào chứ”.
Mẹ lại lúi húi dọn dẹp, chiều bà tìm mua bằng được con chim câu về lọc thịt, băm nhỏ rồi nấu cháo cho bố. Nhiều khi tôi thấy mẹ chăm chồng còn chu đáo hơn là chăm con cái vậy.
Chị em tôi lớn lên cũng giúp đỡ mẹ những việc lặt vặt như nấu cơm, rửa bát. Nhưng mẹ đâu có được nhàn nhã hơn vì bố lúc nào cũng yêu sách hết chuyện này đến chuyện khác, chẳng bao giờ để bà được yên.
Trước kia hiếm khi thấy mẹ ốm lắm, thỉnh thoảng kêu đau đầu lại tự mua thuốc uống chứ chưa bao giờ bố hỏi thăm mẹ được 1 câu tử tế.
Từ lúc hai chị em tôi đi lấy chồng, bố nghỉ hưu nên càng khó tính hơn chỉ biết đòi hỏi cho bản thân mà không nghĩ cho vợ con. Vừa rồi mẹ bị tai biến phải nằm viện điều trị cả tháng trời. Thời gian đó không ai ở nhà cơm nước khiến ông cáu loạn lên.
Mẹ đi chữa bệnh mà bố không hề vào thăm 1 lần lấy lý do đi lại xa xôi. Hôm tôi sang lấy thêm ít quần áo cho mẹ, bố chẳng hỏi được 1 câu nào tử tế mà cằn nhằn:
“Tự nhiên thì lăn ra ốm, nhà như cái nhà hoang”.
Nếu không phải bố mình chắc tôi cho một trận rồi. Nghĩ mà thương mẹ, cả đời hi sinh vì chồng con cuối cùng đổi lại được gì? Chồng ốm thì tất tả ngược xuôi lo thuốc men, cơm bưng nước rót, thế mà lúc bà nằm liệt đó chẳng thấy bóng dáng ông đâu.
Sao phụ nữ vất vả vì chồng vì con mà đàn ông lại thờ ơ vô tâm đến vậy nhỉ? Như bố tôi chẳng hạn, ông quen thói được chăm sóc tận răng, coi đó là nghĩa vụ của vợ và mình chỉ tận hưởng. Còn lúc vợ con ốm đau bệnh tật thì thân ai người ấy lo.
Ảnh minh họa: Nguồn tvmag.drama
Tổng hợp : Webtretho
https://www.webtretho.com/f/tam-su-cua-vo/luc-bo-toi-om-me-mua-tung-vien-thuoc-khi-ba-liet-giuong-khong-thay-bong-dang-ong-dau
Cùng chủ đề
Mải buôn bán làm ăn, tôi thành g:ái quá lứa lỡ thì ở tuổi 40….
Sau trận đ: au r: uột thừa, tôi phải lòng chàng trai 25t lúc nào không hay. Sống già nhân ngãi non vợ chồng với anh nửa năm, anh tâm sự muốn dẫn tôi về ra mắt bố mẹ, nhưng ngặt nỗi nhà cửa lụp xụp, ngại đón dâu mới. Tôi nghe mủi lòng, chuyển luôn 800 triệu để anh sửa sang nhà cửa. Vậy mà sáng hôm sau, bạn tr: ai lại báo 1 tin chấn động...
Chồng làm nghề lái taxi quanh thành phố ngày nào cũng gần sáng mới về nhà. Tưởng chồng đông khách, ai ngờ…
Tôi tên là Huyền, năm nay 33 tuổi, là giáo viên mầm non ở một trường tư trong thành phố. Chồng tôi, anh Minh, từng là kỹ sư xây dựng nhưng vì công ty phá sản sau đại dịch nên chuyển sang làm nghề tài xế taxi.
Chồng đi công tác suốt trong 3 năm, vợ một tay gánh gia đình, đến ngày anh về dẫn theo cô gái trẻ đẹp và con riêng
Ba năm trước, Dũng khăn gói lên đường đi công tác nước ngoài. Vợ anh – Hạnh – ở lại, gánh cả gia đình trên đôi vai gầy: nuôi con nhỏ, chăm sóc bố mẹ chồng già yếu, vừa đi làm, vừa làm dâu. Anh hứa chỉ đi ba tháng, nhưng tháng này nối tháng khác, rồi năm này sang năm khác… chỉ có những cuộc gọi lạnh nhạt và chuyển tiền thưa thớt.
Di chúc của cha: 200 triệu cho con trai cả, căn nhà cho con trai thứ và 1 rổ trứng cho con gái duy nhất
Phàm là con cái, ai cũng mong làm tròn chữ hiếu, báo đáp cha mẹ...
Vợ phát hiện ra chồng ngolại t:ình với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm
Hai năm trước, An phát hiện chồng – Huy – ngoại tình với chính người bạn thân nhất của cô, Mai. Cú sốc như một nhát dao đâm thẳng vào tim, nhưng An không gào thét, không nổi điên, cũng không rời đi. Cô cười, gói nỗi đau lại, giấu vào sâu trong đáy lòng.
Cả xóm không bao giờ dám đến gần nhà ông già ở cuối hẻm, vì không thấy ông đi ngủ, đèn lúc nào cũng sáng xuyên đêm
Cuối con hẻm, có một căn nhà cấp bốn cũ kỹ, tường bong tróc, đèn phòng thì chưa từng tắt.